Như thế thà ta đừng quen biết nhau
Đừng nói chi câu hẹn thề
Đừng gieo chi hạnh phúc
Đừng ước vọng xa xôi…
Có lẽ anh chẳng thể nào biết được
Những mối tình thơ dại của em
Những cuộc tình biết bao dang dở
Vuột qua em mà chẳng kịp chào.
Có lẽ anh chẳng bao giờ biết
Những lần em đã tổn thương
Để đến bây giờ, em chẳng thể nào cho tổn thương lành hết
Lại một lần đón nhận những thương yêu.
Có lẽ thế mà em nên xa cách
Anh - một người rất đỗi yêu
Nhưng như gió em chẳng thể nào bắt kịp
Tâm hồn anh hoà nhịp ở nơi đây.
Có lẽ thế nên ta… lưng chừng nhé
Cho hoa kia mãi ở nụ tầm xuân
Để chẳng phải đắng lòng khi ngắm màu xanh biếc
“Em đã có chồng anh tiếc lắm thay!”
“Không ai tắm hai lần trên một dòng sông”
Mượn lời triết gia anh đã nói
Em đón nghe mà lòng sực tỉnh
Suốt cuộc đời em tắm một dòng sông.
Dòng sông khổ đau dòng sông đau khổ
Đón đầu dòng hay bến cuối cũng vậy thôi
Bên này sông ta hững hờ xa cách
Khi sang sông ta để luỵ con đò
Bến đợi nào cho ước vọng xa xôi!